Bác sĩ khoa nhi - Sao con không ăn?
-
Nếu con chê rằng Mẹ nếm gia vị không vừa ăn thì ít ra con cũng thấy trong bát cháo Mẹ nấu có sự vội vàng cuống cuồng tỉnh dậy khi đang ngon giấc sớm, để kịp ra chợ chắt chiu chọn lựa những món tươi ngon cho con.
-
Nếu con nghĩ rằng cháo chưa nhừ thì ít ra con cũng biết thương Mẹ còn phải vội vàng cho kịp giờ đến cơ quan.
Nếu con lắc đầu rằng cháo nóng quá, thì con ơi, Mẹ cũng vì nóng ruột mà lo con đói khi đã đến giờ ăn.
Còn Ba.
Ba bỏ hết những thú cà phê tán gẫu với bạn bè để mà ngồi đây bón cho con từng thìa. Muỗng cháo con ăn vào đến đâu thì bụng dạ Ba mát lòng đến đó. Ba có màng đến những trận đấu bóng hấp dẫn trên tivi nữa đâu, nếu con vẫn lắc đầu chê cháo. Những công việc kiếm được nhiều tiền ngoài kia, ba quan tâm mà làm gì khi con ba chưa có thứ gì trong bụng.
Sao con không ăn?
Mẹ ngồi thừ thở dài buồn bã. Ba cũng lặng im không hé nổi một nụ cười. Dễ quá mà, đúng không con? Chỉ việc mở miệng, và nuốt là xong. Hay con trẻ vốn thế, muốn thử thách lòng kiên nhẫn và tình thương của cha mẹ đến tận cùng.
Một bữa con ăn uống đàng hoàng, Ba Mẹ như hoàn thành một nhiệm vụ khó nhọc. Con ham chơi mà biếng ăn ư? Bữa ăn đâu có bao nhiêu thời gian hả con, còn thời gian chơi thì con còn cả một thời thơ ấu dài. Con có muốn người ta cười chê Ba Mẹ không biết nuôi con? Trời ạ, có tiếc gì cho con đâu chứ!
Nếu lười biếng ăn, làm sao con có đủ thể chất mà tung tăng như bạn bè khoẻ mạnh ngoài kia? Con không ăn, rồi làm sao con lớn, làm sao con đủ sức mà bước trên đường đời vốn quá nhiều gập ghềnh chông gai? Con không ăn, làm sao con có thể mơ bay được đến tận những chân trời xa xôi nào như Thánh Gióng, làm sao con có đủ hình hài để thực hiện những giấc mơ ngoan hiền như cô Tấm, cô Tiên?
Hãy nhìn Ba Mẹ một lần mà xem, tình yêu con bao la như thế này, với con là chưa đủ hay sao? Thương Ba thương Mẹ, ăn giỏi đi con nhé. Ba Mẹ yêu con.